Trời Hà Nội
bừng gieo từng hạt nắng
Gió nhẹ bay
đường trở rộng người thưa
Bỗng như
thèm lất phất mấy hạt mưa
Cho xuân đến
để nụ mầm hé nở
Lòng xạo xạc
như còn là cái thủa
Chơi đáo,
quay... nơi ngõ xóm quê nhà
Tuổi thơ ơi
sẽ mãi mãi dần xa
Nhớ bầu bạn
một thời ngu ngơ ấy!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét