Ta ung dung với
cô bé mui trần
Cứ lướt nhẹ
mỗi ngày ta ra phố
Thương bạn
đường sao mà đến khổ!
Họ nhìn ta
chắc ao ước thật nhiều
Camry, Lexus,
Mec, Q yêu…
Nhìn tóc ta tung trong "nồi cơm điện"
Thủ đô ta
người chỉ như nước biển
Còn riêng ta
hạt cát nhỏ ven bờ
Gió mùa về
nâng bỗng những giấc mơ
Rồi lắng lại
trọn cả mùa giá lạnh
Cả hè sang
tiếng ve kêu lanh lảnh
Ta là vua
hít đủ cả gió trời
Ta tung
hoành ta đến tận muôn nơi
Dù đơn giản
đó chỉ là con hẻm
Ta tự hào đã
quên dần từ kém
Chả hổ danh
với kiến thức ta dùng!
Ta là ta
thật tự tại ung dung
Ta âm thầm
chỉ thương nhiều các bạn
Ai cũng thấu
chân trời xa vô hạn
Ta đến trước
đây cố nhé ta chờ!
Cười hay mím môi vì "chua" hay ném cái nhìn lém lĩnh với bài thơ này Bố yêu? Hóm hỉnh hết biết! Khi thì "Ô tô 2 bánh mui trần", khi thì "cô bé mui trần". Mỹ từ đấy. Khì khì...
Trả lờiXóaChỉ cần có nét đáng yêu
XóaThế là đã được thật nhiều đó con
Cần chi đau đáu mỏi mòn
Cần chỉ lấp biển, dời non mơ hồ...
Ây da, thâm thúy quá đi à!!!
XóaNồi úp rồi sao tóc lại tung bay
Trả lờiXóaHỡi " thi sĩ " có hay điều đó?