Tuổi thơ con qua cũng đã lâu
rồi
Nhiều kỷ niệm bỗng ào về lặng
lẽ
Con vẫn yêu bài thơ hai đứa trẻ
Đứa chê ăn đứa đau đáu đứng
nhìn
Rồi bỗng dưng con nhớ lại như
in
Bóng của Cha những đêm dài
cuốc ruộng
Từng giọt mồ hôi bao đêm nhỏ
xuống
Người cho con sức vóc của bây
giờ
Nỗi nhớ người ken kín những giấc
mơ
Rồi chắt lại những đêm dài nhòa
lệ
Mấy chục năm nỗi nhớ người
vẫn thế
Chỉ xíu thôi con có được gặp
người
Ba sẽ đón con bằng cả nụ cười
Hay Ba giận vì con làm chưa
phải
Ba đợi con Ba đợi hoài đợi
mãi
Điều Ba mong con cố vẫn không
thành
Con chấp tay
con vái lạy trời xanh
Ba trên đó
có thấu điều con nghĩ
Chút hương
hoa chất chứa cùng tâm ý
Tưởng nhớ Ba mong tình đến cùng
người
Đọc bài thơ Nhớ Ba của anh, em chợt nghĩ đến những lời hát...Bố! bố là tất cả, bố ơi bố ơi!
Trả lờiXóaVâng, đúng như thế , với em Bố là tất cả và em đã nhiều lần ước...Giá mà mình đánh đổi một phần thời gian sống của mình cho bố sống lại với mình. Được như thế quả là điều hạnh phúc nhất trên đời.
Cảm ơn em đã đồng cảm, mỗi người có một hoàn cảnh, nhưng có lẽ trong sâu thẳm của mỗi người chắc chắn có một điểm chung. Đã lâu lắm rồi nhưng thật khó quên?
XóaCon nhớ Bố và Cô. Nhớ lắm!!! Nhớ tháng 6 Biên Hòa!!!
XóaCon đến Biên Hòa bỗng dưng nhớ Bố
XóaÍt thế thôi cũng rất quý con à
Điều kiện không gian và mọi thứ cứ xa
Chúc con khỏe và vui nhiều con nhé!