Thöông Thaày!
Em hỏi rằng: “Thầy tầm độ bảy
mươi ?”
Vẫn khỏe chán thấy thường thức
thật muộn
Nói dối ư? Thực tình ta chẳng muốn
Với người ta chỉ vui vẻ tuổi già
Nói dối ư? Thực tình ta chẳng muốn
Với người ta chỉ vui vẻ tuổi già
Em vô tư, chăm học lại thật thà
“Với quê em chắc chắn Thầy lên cụ”
Ngẫm lời em rồi lòng ta tự nhủ
Đành vậy thôi, cuộc sống của mỗi
người
Tuổi thơ ta vốn tắt lịm nụ cười
Giờ vẫn vậy lo cuốc cày khuya sớm
Cảnh làm thuê vẫn luôn là mức dởm
Cố mỗi đêm kiếm rau, cháo qua
ngày
Vẫn còn hơn bao cuộc sống lắt lay
Chịu cái rét khi đông về trên rẫy
Vẫn hạnh phúc tự lòng mình thấy
vậy
Cố cười thôi dẫu ít ỏi đôi lần…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét