Noãi nieàm thao thöùc
Em và anh cùng chung một tuổi
thơ
Trên quê hương cái thuở còn
nghịch ngợm
Ta vẫn gặp em khi chiều buông
nắng sớm
Dáng hình yêu còn đọng đến bây
giờ
Và bao lần cứ đặm mãi giấc mơ
Phút chia tay cơn mưa về xối xả
Thời gian trôi sao cứ hoài vội vã
Anh ngập ngừng kỷ vật định chưa
trao
Lồng ngực anh thoáng cơn gió xôn
xao
Chỉ kịp nhìn em rồi bước vào
quân ngũ
Tháng năm dài bao nhiêu lần tự
nhủ
Nói cùng em sao khó thế một lần?
Gió cuốn đi anh nhỡ một bước chân
Lời muốn tỏ nên vẫn hoài nguyên
vẹn
Và hôm nay như trời cho lần hẹn
Để gặp em nhắc chuyện của thiếu
thời
Và từ đâu vừa thoáng chút chơi
vơi
Cơn gió lạ lại căng đầy lồng
ngực
Niềm ước ao vốn bao ngày vẫn
thức
Để hôm nay nóng hổi đến khôn
lường…
Vui quá, Bố đã đăng nhập blog được rồi. Bố thích "nhà" mới này hông Bố? Biển xanh và nắng với cội cây!
Trả lờiXóaThích thì nhiều đâu có dễ nói ra
XóaTưởng bị chặn nhưng ai dè vẫn vậy
Điều ai thấy nhưng chính mình không thấy
Thế cho nên im lặng cũng là vàng
Haizzz...
Xóa"Gió cuốn đi anh nhỡ một bước chân
Trả lờiXóaLời muốn tỏ nên vẫn hoài nguyên vẹn
Và hôm nay như trời cho lần hẹn
Để gặp em nhắc chuyện của thiếu thời"
Hay da... :P