Tiếng trống
trường gióng giả
Ta đưa mắt
kiếm tìm
Trống đập
rộn con tim
Ngỡ như về
chốn ấy
Cố tìm hoài
không thấy
Hình bóng
của mình yêu
Với “cậu” ta
nhắc nhiều
Chân trời là
hư ảo!
Đừng để
lòng giông bão
Thuyền khó
neo bến bờ
Sao cứ mãi
mộng mơ
Cho mọi
điều sao nhãng
Bởi tiếng
trống khai giảng
Mấy mươi năm
xa rồi
Xao xuyến
chút thế thôi
Tựa như mình
thủa ấy
Ngắm các
cháu ta thấy
Bóng của ai hiện về
Mái tóc dài
lê thê
Bóng cô yêu!
Bạn mới!
Qua tiếng trống trường gửi gắm tâm lòng người cha với đứa con vẫn mải mê phù du...
Trả lờiXóaTiếng trống trường giòn giã
XóaNgắm các cháu yêu kiều
Bao khuôn mặt thân yêu
Bỗng thấy lòng se lại
Một điều theo ta mãi
Ngỡ quên lại hiện về
Tim lại thoáng tái tê
Biết là không nên thế
Cố quên nhưng không thể
Đành để lòng quạnh cô
...
Không biết nói gì, chỉ biết đọc và cảm nhận...
Trả lờiXóaNhìn trường, ngó lớp, nhớ Cô
XóaNhớ thêm vắt nhút, nắm ngô thủa nào
Trống kêu làm dạ xôn xao
Chỉ mong có được lần nào cùng ai?
Trong gió thu bay,
Trả lờiXóaem nghe tiếng trống trường,
mới lắm......
chắc là có một ....không hai
trường mới vừa mới sinh ra trên một khu vườn ngàn tuổi.
Ước gì Em có thể chạy như bay đến ngôi trường ấy, như một cô bé học trò lớp một....I....A...
Em còn mê tiếng trống
XóaThủa tóc chỏm ngu ngơ
Nó vọng tới bây giờ
Thành tiếng lòng tha thiết
Còn nhớ không anh tuổi học trò
Trả lờiXóaTan trường trống đổ thấy âu lo
Gốc phượng già kia , anh đứng ngó
Chờ em xách cặp mặt buồn xo
Bùn vì hôm đó thầy tặng em con ngỗng to choành đoành ...hihi
Gốc phương già ngày xưa anh vẫn đợi
XóaGió bỗng đưa mùi hương bưởi dịu dàng
Rồi bỗng dưng bóng em chỉ lướt ngang
Tiếng ríu rít cứ nhỏ dần trong ngõ
Gieo mãi trong anh kể từ ngày đó
Nỗi quạnh cô khi nghe tiếng trống trường
Và thế rồi bao năm tháng tha phương
Cứ mỗi năm anh lặng về ngắm phượng