Anh
lang thang ở ngoài đường
Sao
nghe sâu thẳm xót thương thế này
Khuyên
anh lẽ thiệt, điều hay
Lời
em anh để gió bay đi rồi
Tháng
năm cứ thế dần trôi
Xuân
về, tết đến khúc nhôi khó lường
Thương
anh chỉ ngẫm mà thương
Anh
không chấp thuận mọi phương em bàn
Anh
sụt sùi, anh thở than
Làm
em tan nát ruột gan những chiều
Sức
em chỉ có bây nhiêu
Giúp
anh thi thoảng ít nhiều vậy thôi
Các
con yêu quý đâu rồi
Sinh thành, dưỡng dục buông trôi sao đành!
Sinh thành, dưỡng dục buông trôi sao đành!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét