Đời tự sinh
đôi điều ngang trái
Thử lòng ta
xem mức độ thế nào
Nếu vững
vàng rồi lại thấy chẳng sao
Nếu chấp
chới ta thấy buồn khôn tả
Nhưng tất
thảy chả là gì hết cả
Điều chỉnh
thôi cho nhẹ bớt vệt đời
Quên nó đi
cho lòng trở thảnh thơi
Chỉ giữ lại
những niềm vui bất tận...
Ai biết
cách cho lòng vơi vướng bận
Biết tránh
xa nhưng góc nhỏ gây phiền
Không sục
sôi với hai chữ kim tiền
Để mái tóc
chỉ từ từ điểm bạc…
Ngồi bình
yên lắng nghe từng câu hát
Hát về quê
hát cùng với bạn bè
Nhớ về thời
thích trèo sấu, hái me
Cưỡi lưng
trâu khi nắng chiều gác núi
Và những khi
oằn lưng vì gánh củi
Miệng vẫn ca
theo điệu sáo vọng về
Cảnh lam chiều
bóng trải ngõ làng quê
Đứng nhìn em
quảy nước về thật dẻo
Cứ mặc kệ mây đen,
Trả lờiXóamưa to và gió lớn,
bởi vì mây đen sẽ tan rất nhanh,
mưa sẽ tạnh và gió sẽ ngừng thổi.
Điều AN BÌNH là mỉm cười thật tươi chào nắng mới.
Ngày nghĩ thật bình yên thầy nhé!
"Cứ mặc kệ mây đen"
XóaMặc mưa to gió cả
Quy luật ư đâu lạ
Mai sẽ tan ngay thôi
Giây phút buồn sẽ trôi
Để niềm vui ở lại
Để nụ cười tươi mãi
Hưởng trọn điều an bình?
Bố yêu! An bình!
Trả lờiXóaMột chút an bình ta tự tạo cho ta
XóaCũng thật mỏng manh nhưng cũng là đáng quý
Những vụn vặn ở đời ta bớt đi để ý
Cho lòng mình nhẹ nhõm dẫu thoáng qua..
Hông hiểu. Nhưng Bố bình an thì Cún an bình hà. Hihi.
XóaKhông hiểu ư? dẫu thật là đơn giản
XóaCứ cố thôi kiếm một chút an bình
Ví dụ như ta ngồi lặng một mình
Nhắm mắt lại bốn bề đều yên tĩnh...