Em vaø ta
Trên vai em quảy gánh nặng
cuộc đời
Hè đổ lửa dưới chân em cát
bỏng
Mồ hôi em quện bụi đường tạo
sóng
Từng nếp nhăn kết lại những
vệt mờ
Cuộc đời em không có chữ tuổi
thơ
Em bật khóc vì bao lần cố
lặng
Ngắm nhìn em tự lòng mình
trĩu nặng
Hình bóng ta ngày ấy bỗng
quay về
Cũng con đường thân thuộc của
làng quê
Ta không khóc chẳng chờ ai
gánh đỡ…
Ñôïi nheù em toâi!
Chị bươn chải giữa cuộc đời
kiếm sống
Bới rác thôi miệng luôn nở nụ cười
Tuổi đời ư chỉ mới có
đôi mươi
Thương em nhỏ nơi miền quê
vất vả
Cố lên em chị sẽ làm tất cả
Để vai em được bớt nặng mỗi
ngày
Chân trời kia chỉ còn độ
gang tay
Đợi chị nhé một ngày không
xa nữa!
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa