Ba mươi năm
con được làm con Cha
Người cán
bộ trung kiên mẫu mực
Kính trọng
Cha cháu con chung sức
Động viên
Cha an hưởng tuổi già
Căn bệnh
hiểm nghèo hành hạ thân Cha
Cha đau
lắm! nhưng người luôn cố chịu
Chỉ ước muốn cơn đau trong Cha vợi dịu:
Để Cha vui lan tỏa đến cả nhà
Mệnh của
trời đã mang người đi xa!
Lòng bỗng
nghẹn! con dấu dòng nước mắt
Không còn
nữa cái cầm tay thật chặt
Mỗi lần đến thăm xin phép đi về
Thức với
đêm bóng tối quá lê thê
Không còn
nữa! để Cha con đàm thoại
Áng thơ nào
con viết còn khờ dại
Chữ nghĩa
nào con viết quá ngu ngơ
Ba mươi năm
không trọn nổi một giờ
Chưa kịp
nói những điều muốn nói
Vĩnh biệt
Cha! Lòng con đau nhói
Cha đi rồi!
con lặng lẽ khóc Cha!
Đọc những vần thơ của lão(người thầy), em thật xúc động, không cầm được nước mắt......rưng rưng.
Trả lờiXóaem may mắn vẫn còn ba và mỗi một ngày qua đi lại thấy thời gian mình được chăm sóc ba ngăn ngắn lại.
Thật lòng sẽ chia ..........
XóaTRỐNG TRÃI!
XóaMột căn gác nhỏ thôi
Sao hôm nay rộng thế!
Sách vẫn đầy trên kệ
Mép quăn hết cả rồi
Chiếc giường bé tẹo thôi
Sao rộng dài khôn tả
Cây trước hiên vàng lá
Đôi cá nhỏ trễ bơi
Mọi thứ trở rối bời
Vắng tiếng ho nhè nhẹ
Vắng bước chân đi khẽ
Vắng lời dạy ân cần
Lối ngõ và góc sân
Như trở nên trống trãi
Thế ư! Và mãi mãi
Căn gác buồn nhớ Cha!
Nghẹn!
Trả lờiXóaMột lời cầu nguyện gửi trên ảo mong Cha của bạn được siêu sinh!
Cảm ơn Hà Băng đã chia sẻ nỗi buồn!
XóaCảm ơn Chăm Lê nhiều!
Trả lờiXóa