Troáng vaéng
Năm trước, con về!
Cha con cùng đàm đạo
Một áng văn hay, hay câu
chuyện ở đời
Rồi Mẹ làm cơm:
Chúng bay ở đó chơi!
Nếu vội vàng đi, không ăn, Mẹ
giận!
Con cháu bảo nhau đôi tuần,
vài bận
Nhớ ghé qua cho các cụ yên
lòng…
Mới năm rồi
Căn gác lửng trống không!
Con ngại về phải ngước nhìn
lên đó
Cha đi rồi! Căn gác như đầy
gió,
giữa đông về cái lạnh ớn tái
tê!
Mẹ vẫn nằm như lúc tỉnh lúc
mê
Rồi khẽ hỏi: Cha đi đâu lâu
vậy?
Con lại về! chờ hồi lâu chả
thấy
Câu ngày xưa: “ăn cơm tối hẵng
về”
Căn phòng nhỏ thôi, sao trở
rộng đến ghê
Mẹ đi đâu? không một lời nhắn
lại
Từ hôm nay, cho tận sau mãi
mãi
Trống vắng rồi! vì Mẹ đã đi
xa!
Căn phòng ấy vẫn là căn phòng ấy
Trả lờiXóaCon ngồi đây sao trống trả cô đơn
.
Xin chia sẻ cùng anh nỗi buồn -Mong anh chóng được bình yên -